ÂN ĐIỂN CỦA NGÀI


Ngợi khen Chúa vì những điều diệu kỳ Ngài đã làm trong cuộc đời của tôi. Ở đây, tôi mong muốn kể lại điều trong số đó, điều tôi coi rất bình thường lúc đó, nhưng đã chứng minh là Ân điển của Ngài. 

Tôi đăng ký tham gia quân đội vào năm 1963 với bằng phổ thông trung bình, không phải là mức tốt của tôi. Sự sốt sắng là học thêm và tôi đã có cơ hội vào Trường Đại học Quân sự, chuyên ngành ngoại ngữ, tiếng Trung (Phổ thông). Tôi thấy mình chăm chỉ để đạt được mức tốt hơn và hoàn tất việc tốt nghiệp mà tôi đã đạt điểm cao nhất. 

Về thế lợi, tôi thấy mình được liệt kê vào danh sách những người được dành riêng cho cơ hội làm “phiên dịch” tiếng Trung, theo sự lựa chọn của mình, tôi hoàn tất khóa học và dễ dàng được lựa chọn cho việc đó. Chúng tôi đã trải qua việc huấn luyện nghiệp vụ dành cho việc chỉ định làm “phiên dịch”, khi có thông báo mời làm phiên dịch tiếng Trung, tổng số khoảng 60 người. Phòng  đó cần 10 người phiên dịch, cơ hội dành cho các phiên dịch là như nhau. 

Trong một cuộc kiểm tra, trụ sở đã có gần 50 phiên dịch, trong số không đủ khả năng, các giám thị  điều chỉnh thứ bậc để thêm vào những người mới được đánh dấu vào vị trí “các phiên dịch” phòng trường hợp các phiên dịch tham gia môn kiểm tra viết không đạt ít nhất là 50%. Đó là tin tốt vì chúng tôi, những người giữ chức vụ phiên dịch là chúng tôi sẽ được thêm bài kiểm tra viết. Đó là một cuộc chiến ngầm giữa những phiên dịch cũ và mới, khi những có những thứ bậc được công khai, không phải để cho phép những người mới có chức vụ được vị trí phiên dịch, vị trí được chỉ định vượt xa hơn một phiên dịch. 

Tôi thông báo sự việc cho một trong các chị của tôi, những người dường như là những người có đức tin thật và mạnh mẽ trong sự cầu nguyện, những người khi đáp lại đã nói với tôi, “Đức Chúa Trời sẽ chứng minh rằng Ngài yêu em, rằng em sẽ được lựa chọn cho vị trí một phiên dịch, và em nên cầu nguyện cho việc đó.” Mặc dù tôi tiếp nhận lời của chị ấy theo cách diễn tả bằng lời của tôi, nhưng bên trong tôi lẩm bẩm, “Mặc dù chính Đức Chúa Trời Toàn Năng hiện diện trong phòng kiểm tra, con sẽ không được coi là đủ tiêu chuẩn.”

Việc kiểm tra bắt đầu. Ngày thứ nhất, thời gian từ 9 đến 12 giờ. Những phiên dịch bình thường được dành cho những chỗ trong một sảnh lớn đủ chỗ cho họ. Chúng tôi, những người mới được dành cho những chỗ ở hành lang  phía trước các văn phòng của các giám thị, những người hướng dẫn chúng tôi vào, có 10 người. Tất cả chúng tôi đều tham gia thi. Bài thi gần như khiến kiệt sức. Còn 10 phút nữa. Tất cả những người tham gia thi, đều bận rộn hoặc là ở trong phòng hoặc ở ngoài hàng lang, để kết thúc bài thi chỉ còn 10 phút nữa. Một giám thị chính, một người có thói quen hút thuốc, đứng dậy, ra ngoài đốt điếu thuốc, đi dọc theo cái bàn, nhìn chúng tôi đang chú ý đến câu hỏi, ông ấy đi tiếp chút nữa, đứng ở chỗ cửa sau của căn phòng, nơi những phiên dịch cũ đang thi. Và cách thoải mái nhìn những người đang viết bài thi, bỗng nhiên ông ấy la lên với một người thi trong phòng, “Đứng lên!”, đến lại gần anh ấy và yêu cầu anh ấy nộp tờ giấy dưới bài thi, và cũng chộp luôn bài thi. Ông ấy thấy đáp án cho gần như cho tất cả các câu hỏi khó của bài thi ngày hôm đó! Vị giám thị ra lệnh dừng viết bài thi, và yêu cầu tất cả đứng lên, thu tất cả các tờ bài thi ngay lập tức, đánh giá ngay lập tức, khi quan sát thấy gần như tất cả các thí sinh đều đạt  hơn 80% của bài thi. Có thẩm quyền, ông ấy đã dừng bài thi đó, đề nghị vị giám thị khác chịu trách nhiệm chuẩn bị câu hỏi, và ra lệnh thi lại vào buổi chiều từ 2 đến 5 giờ.

Buổi thi rất nghiêm ngặt. Gần như tất cả các giám thị buộc phải coi thi, thí sinh không ai được phép nhìn sang phải hoặc sang trái, và kết quả chứng minh chỉ 8 trong số 50 đạt được điểm chuẩn tối thiểu ở mức 50%. Hai người ngoài được thông báo, được thêm vào danh sách cuối cùng, trong đó tên tôi ở trên cùng.

Đó là một kinh nghiệm gây sốc và không thể tin được đối với tôi! Tôi choáng ngợp bởi kết quả đó và hiểu tình yêu thương của Đức Chúa Trời, chăm lo cho tôi, và các chị gái của tôi đã chân thành kiêng ăn cho tôi và cầu nguyện cho tôi được chọn. Như Môi-se đã cầu xin Đức Chúa Trời tha thứ cho Pha-ra-ôn vì việc ông ta hành hạ đầy tội lỗi đối với dân sự Đức Chúa Trời, dân Y-sơ-ra-ên, tôi cũng đã từng quên mất tình yêu thương vô điều kiện của Đức Chúa Trời và là một người lính lại bị hư mất trong hành vi tội lỗi của mình. Cho dù tôi đã từng không hiểu Ngài yêu thương tôi cách không  điều kiện, không hề bỏ tôi, luôn luôn chăm lo cho tôi, mặc dù tôi, con chiên phản nghịch, đi sai lạc.

Anh chị em, Ngài yêu thương anh chị em. Tình yêu thương của Ngài là vô điều kiện. Tình yêu thương của Ngài là trường tồn. Ngợi khen danh thánh của Ngài. Amen. 

[Nguồn: Sưu tầm]

P.S.: *Qua lời chứng trên, tác giả xưng nhận rằng chỉ bởi tình yêu thương rất lớn-ân điển của Đức Chúa Trời mới giúp cho mình qua kỳ thi khó khăn để được chọn vào vị trí công việc mới. 

* Bạn thấy trong đời sống của người thân, bạn bè của bạn và đời sống của chính bạn, có những nhu cầu nào cần ơn lớn lao của Đức Chúa Trời?

Đăng ký email để nhận các thông tin mới nhất từ Hội thánh Tin lành Sở Thượng.