ANDERS LẠI CÓ ĐƯỢC CƠ HỘI NỮA


Anders Myrli, người Thụy Điển, lớn lên, khi bố cậu ấy liên tục bị cảnh sát truy đuổi. Anders lâm vào chứng trầm cảm nặng và thỉnh thoảng bỏ tiết học ở trường trung học. Sau đó, rượu trở thành người bạn tốt nhất của cậu ấy, cuối cùng, cậu ấy mắc vào chứng nghiện ngập. Trong một lần cố ăn trộm, cậu ấy nhận ra rằng cuộc đời cậu ấy là một sự thất bại và vì thế, quyết định kết liễu nó.

Ba tháng đã trôi qua, nhưng cậu ấy không trả được tiền thuê nhà, cũng chẳng còn có thể mua được đồ ăn, vậy nên, cậu ấy quyết định tiến hành một vụ trộm để có được tiền. Sau khi cậu ấy đã chọn được tòa nhà và đập vỡ cửa sổ, cậu ấy đến đó vào lúc đã khuya, hoàn toàn không biết rằng việc này đã dẫn cậu ấy theo dấu chân của bố mình.

Một nửa thời gian thơ ấu, Anders sống không có bố, người khi đó là một tội phạm nghiêm trọng, liên tục bị cảnh sát truy đuổi. Nhưng cảm giác về sự mất mát vẫn còn sâu thẳm trong lòng Anders, và một lần khi cảm giác này quá mạnh, cậu ấy đã cầu nguyện, “Đức Chúa Trời ôi, xin hãy giúp bố con quay trở về.” Niềm tin khi đó Anders có được, là họ sẽ gặp lại và quả thật như vậy, sau bảy năm. Đó là sau một lần đến cơ quan thuế ở Stockholm mà cậu ấy đã tìm thấy tên và địa chỉ của bố mình. Sau đó cậu ấy đã gọi điện cho ông ấy, và họ đã gặp nhau tại Sergelstorg ở Stockholm.

Bố của Anders đã kể cho cậu ấy nghe câu chuyện lạ lùng nhất cậu ấy từng nghe về việc ông ấy đã quyết định thử xem Đức Chúa Trời có thực hữu hay không. Ông ấy đã cầu nguyện, “Nếu Ngài có thật, Đức Chúa Trời ôi, con sẽ làm bất cứ điều gì vì Ngài.” Chín tháng sau ông ấy đã nhận được sự đáp lời. “Con sẽ đi trước mọi người và xưng nhận tất cả các tội ác của con, nếu ta rất muốn không?”

Bố của Anders đã đến đồn cảnh sát và bắt đầu xưng nhận tất cả mọi tội ác của mình. Khi sự phán quyết được đưa ra, ông ấy được hứa rằng ông ấy sẽ thấy được những phép lạ lớn hơn, và cuối cùng ông ấy được hưởng án treo và sau đó được tha. Ông ấy đã là một người tự do ở cả Thụy Điển lẫn Phần Lan. Đức Chúa Trời đã ban cho ông ấy một đời sống mới. Ông ấy đã được giải phóng khỏi ma túy, tội ác và bệnh tim. Khi Anders nghe thấy điều này, cậu ấy đã được xác quyết về sự thực hữu của Đức Chúa Trời.

Lúc đó, Anders đứng ở đó chuẩn bị đập vỡ những cửa sổ đó, nhưng vấn đề không phải việc cậu ấy ném mạnh ra sao hoặc viên đá cậu ấy sử dụng to cỡ như thế nào. Đã chẳng có điều gì xảy ra. Những viên đá đó chỉ nảy ra khỏi cửa sổ, mà chẳng để lại dấu vết nào. Đó chính là khi Anders nhận biết rằng cậu ấy chẳng có thể làm gì được bằng sức của riêng mình. Cho dù đó là liên quan đến mối quan hệ với những người khác, hay là việc bỏ rượu hoặc bỏ snus (một loại thuốc lá), hay việc có một nghề nghiệp hoặc đi học. Cái ý nghĩ về việc thất bại này, khiến cậu ấy quyết định chấp nhận cuộc đời của mình.

Nhưng khi đó, không hề báo trước, Samir đã đến. Anh ấy là một người bạn thân của Anders, người mà cậu ấy được biết đến, sau khi Đức Chúa Trời phán bảo cậu chuyển đến Gävle, Thụy Điển. Samir trở thành một Cơ Đốc nhân vài tháng trước đó, và anh ấy là một trong những người mà mỗi lần Anders gặp, thì lại thấy Đức Chúa Trời kỳ diệu và vĩ đại biết bao. Mỗi thứ Bảy, Samir cố gắng đưa Anders đi đến nhà thờ cùng, nhưng Anders luôn luôn viện cớ.

Dầu vậy, lần này Anders đồng ý với lời đề nghị, bởi vì đó sẽ là lần cuối cậu ấy đến đó. Một cách hay để chấm dứt cuộc đời, cậu ấy nghĩ. Khi họ đến nhà thờ, Anders bắt đầu nghe thấy những tiếng nói bảo cậu ấy rời đi, bởi vì dẫu sao thì cậu ấy cũng sắp chết. Cậu ấy cứ nghe thấy những tiếng nói đó lặp đi lặp lại trong đầu suốt cả buổi nhóm họp cho đến tận khi cậu ấy bực đến mức cậu ấy bắt đầu chống lại chúng. Khi đó, điều gì đó đã diễn ra bên trong cậu ấy, và tất cả những nỗi thèm khát rượu biến mất. “Tôi chỉ có thể nghĩ đến một điều và điều đó là đi về nhà và đi ngủ. Và lần đầu tiên trong nhiều năm, tôi thức dậy mà không lo lắng. Tôi cảm thấy rất dễ chịu, và tôi rất vui!”

“Không còn thèm rượu nữa, tôi cảm thấy vui mừng và bình an.” Đức Chúa Trời đã đến cuộc đời của cậu ấy. Cũng trong ngày hôm đó, Samir đã đến nhà cậu ấy và họ quyết định đi công viên lướt ván để rao giảng cho thanh niên ở đó. Cuộc sống của Anders đã trải qua sự biến đổi rất lớn và bây giờ cậu ấy muốn bày tỏ điều đó cho tất cả mọi người. Cậu ấy luôn luôn thích âm nhạc và một thời gian sau cậu ấy quay trở lại học âm nhạc. Cuộc sống tiến về phía trước, cho dù đôi khi nó vẫn có những sự thăng trầm. Từ năm 2003, cậu ấy đã chia sẻ mọi thứ với Åsa, vợ của cậu ấy. Năm nay, 2006, là sinh nhật lần thứ 28 của Anders, và những điều xảy ra trong quá khứ của cậu ấy đã khiến dấu vết của chúng sẽ còn ở đó để nhắc nhở cho cậu ấy rằng bạn không thể làm bất cứ điều gì bằng sức riêng của bạn được.

[Nguồn: Sưu tầm]

P.S.:* Anders Myrli đã từng trải qua những thời gian khó khăn, như tuổi thơ không có bố, rồi mắc chứng trầm cảm, nghiện ngập, thậm chí có lúc còn muốn kết liễu cuộc đời, nhưng rồi cũng có những điều kỳ diệu xảy ra bởi ơn của Đức Chúa Trời. Bố cậu ấy, từ một tội phạm bị truy nã, đã đi đến chỗ tự thú, và rồi cũng được tự do, và chính đời sống của Anders Myrli cũng được giải phóng và thay đổi, và có ý nghĩa.

* Bạn nghĩ, Đức Chúa Trời có thể làm gì cho đời sống của bạn, của gia đình và những người xung bạn?

Đăng ký email để nhận các thông tin mới nhất từ Hội thánh Tin lành Sở Thượng.