CÁI CHẾT CỦA CON TRAI TÔI


Việc bước đi bằng đức tin của tôi có một bước ngoặt, khi tôi 52 tuổi, ngay sau cái chết của đứa con duy nhất của tôi. Tôi đang sống đời sống của mình như một “người bình thường,” hoặc tôi nghĩ như vậy. Trong những năm trẻ trung hơn, tôi tin chúng tôi là những người nam tốt, làm việc chăm chỉ, chơi hết mình, uống hết mức, đôi khi không trung thực, có vài sự chán ghét hoặc tức giận, nhưng đó là tất cả những điều cũng ổn, nếu không ai bị thương. Cuộc sống của tôi đã ăn sâu vào lối sống tội lỗi.

Khi tôi nhận được tin đứa con trai 21 tuổi của tôi đã tự tử, tôi biết điều gì đó mạnh mẽ trong đời sống của tôi chuẩn bị thay đổi mãi mãi, cho dù tốt hơn hay tệ hơn, tôi không chắc chắn lắm. Điều tôi chắc chắn là cảm giác tuyệt vọng, chán nản vô cùng và một sự bình an bên trong, tôi nghĩ, đã biến mất mãi mãi.

Khoảng 2 tuần sau khi con trai tôi mất, tôi mua trực tuyến một hàng rào dây xích tình cờ tại một nhà thờ gần nhà tôi. Sau khi đến nhà thờ, tôi gặp một người đàn ông mà tôi nghĩ là người bảo vệ, nhưng hóa ra ông ấy là mục sư. Chúng tôi nói chuyện về bi kịch gần đây của tôi và tâm trạng thay đổi khi chúng tôi nói về sự tha thứ. Việc này không thể tranh cãi được, “Anh phải tha thứ,” ông ấy nói. Tôi phải tha thứ cho con trai tôi, vợ cũ của tôi, và hơn tất cả, cho chính tôi. Tôi kể cho vợ tôi về cuộc trò chuyện đó, và chúng tôi bắt đầu đi dự nhóm vào ngày Chúa nhật sau đó, nhưng tôi không hiểu được nhiều lời của Đức Chúa Trời.

Cuộc sống của tôi đang thay đổi, tôi đang nghĩ khác đi, tin khác đi, sống và yêu thương khác đi. Ngay sau khi tôi hiểu rằng Đức Chúa Giê-xu theo đuổi tôi, là một tội nhân tuyệt vọng, tôi choáng ngợp bởi cảm xúc. Tôi và vợ tôi được làm báp-têm nhân danh Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh. Bây giờ tôi tin quyết vào việc cố gắng tìm được sự bình an và sự thỏa lòng trong một thế giới gẫy đổ mà không có Đức Chúa Giê-xu thì không thể thực hiện được.

Vào tháng Tám năm 2018, tôi có một đặc quyền tham gia cùng ba thành viên khác của Hội Thánh Calvary ở Pembroke trong một chuyến đi truyền giáo tại Nigeria, châu Phi. Trong khi ở Nigeria và gặp các mục sư khác nhau, tôi trải nghiệm công việc diệu kỳ tất cả đều trong danh của Chúa. Tôi đã đưa ra lời hứa với mục sư tiến sĩ David Umune, Chủ tịch các Mục vụ Đội Truyền giáo, tôi nhờ Đức Chúa Trời giúp đỡ bất cứ cách nào tôi có thể. Với sự hỗ trợ không thay đổi của Hội Thánh Baptist Calvary và Kim, vợ tôi, tôi đã được truyền cảm hứng viết một cuốn thơ với mong đợi gây quỹ cho công việc truyền giáo và tôn vinh Đức Chúa Trời. Tôi hy vọng bạn có thể vui thích chúng như tôi đã vui thích viết ra chúng. Tôi muốn cám ơn trước với mọi người vì sự ủng hộ của các bạn.  Trong tình yêu của Đấng Christ, Rob Trombley.

[Nguồn: Sưu tầm]

P.S.: *Chúng ta không ai mong những điều đau khổ, bất hạnh, và với thế giới này, đây là những điều có thể gây ra những cú sốc, choáng váng, kiệt sức, tuyệt vọng,…Nhưng với Đức Chúa Trời thì không như vậy, Ngài giúp cho những người thuộc về Ngài cách huyền diệu, thay đổi suy nghĩ của họ, đời sống của họ,…bắt đầu từ sự tha thứ, tha thứ cho những người làm tổn thương cho mình, tha thứ cho cả chính mình để chính mình và những người khác được giải phóng khỏi những sự trói buộc của tội lỗi, thay vào đó, được mặc lấy tình yêu thương của Ngài, cũng như giúp những người lân cận được vui hưởng điều này. 

*Bạn nghĩ như thế nào về ơn yêu thương này của Đức Chúa Trời dành cho bạn, người thân và bạn bè của bạn?

Đăng ký email để nhận các thông tin mới nhất từ Hội thánh Tin lành Sở Thượng.