QUAY TRỞ LẠI VỚI ĐẤNG CHRIST


Tôi sinh ra trong một gia đình Cơ Đốc lớn. Kể từ khi tôi biết cha tôi, ông luôn luôn là một mục sư rao truyền Phúc Âm. Ông cũng là người thành lập một Hội Thánh trong cộng đồng chúng tôi sinh sống. Là người nhỏ nhất trong số mười hai người con, cũng tự nhiên, khi tôi tham gia Hội Thánh thường xuyên. Tôi sớm tiếp nhận Chúa làm Chúa Cứu Thế của mình. Thực tế, đó là vào những năm đầu của trường trung học của tôi.

Lúc đó, mong muốn duy nhất của tôi là mong được báp-têm bằng Đức Thánh Linh và nhận ân tứ nói tiếng lạ. Tôi khao khát được báp-têm bằng Đức Thánh Linh trong những buổi nhóm cầu nguyện, dầu vậy, tôi đã bị mất tinh thần, tôi chỉ được thánh hóa. Việc thất vọng vì chưa được thành một người dự phần với Đức Thánh Linh, cách nào đó dường như làm yếu đi sức mạnh của tôi trong Chúa; như vậy, cho phép ma quỷ tìm được cách ảnh hưởng đến việc tôi quay đi khỏi tội lỗi. 

Sau nhiều năm không đi nhà thờ và sống trong tội lỗi. Tôi di cư đến Quincy, Mass, Mỹ vào năm 1992, nơi tôi học đại học. Trong thời gian này tôi không đi nhà thờ và cũng không muốn đi. Lý do chính của việc này là ý tưởng đi nhà thờ cho vui, chưa bao giờ hấp dẫn tôi.  Niềm tin của tôi luôn luôn là phục vụ Chúa với cả tấm lòng, linh hồn và thân thể, hoặc quên nó đi. Tôi coi Khải Huyền 3:16 luôn luôn ghi khắc đâu đó sâu thẳm trong tiềm thức của tôi, “Vậy, vì ngươi hâm hẩm, không nóng cũng không lạnh, nên ta sẽ nhả ngươi ra khỏi miệng ta.”  Tôi ở vài năm ở Boston, sau đó chuyển đến Canada cùng chồng tôi vào năm 1998. Sau khi ở hơn hai năm ở Canada, vẫn chưa có mong muốn đi nhà thờ chỉ để đọc Kinh Thánh.

Các chị gái và bố mẹ tôi chưa bao giờ từ bỏ tôi, họ tiếp tục cầu nguyện và liên tục khích lệ tôi quay trở lại với Chúa. Họ khích lệ tôi càng nhiều bao nhiêu, tôi lại càng đáp lại và nói, “Vâng, vâng, được rồi” và chỉ có như vậy.

Kể từ khi năm 2000 đến và đi qua, tôi lại bắt đầu có một khao khát nóng cháy muốn phục vụ Chúa. Tôi nói với chồng tôi, “Byron, hẳn là trong cuộc sống phải có điều gì đó nhiều hơn so với việc thức dậy vào buổi sáng đi làm, sau đó, ăn uống và đi ngủ. “Chúng ta cần phải thờ phượng một Đức Chúa Trời, cho dù chúng ta hình dung Đức Chúa Trời của chúng ta là ai đi chăng nữa, chúng ta phải thờ phượng Ngài!” Tuy vậy, tôi biết rằng chỉ có một Đức Chúa Trời duy nhất, và rằng đó là Đức Chúa Trời hằng sống và chân thật, Đấng đã tạo nên trời và đất. Việc tôi đi đến kết luận rằng chỉ có một Đức Chúa Trời phải được thờ phượng, mà tôi lại không làm điều đó, để lại trong tôi một cảm giác trống rỗng.

Ngày 29 tháng Mười năm 2000, chị gái tôi từ Connecticut đến thăm tôi cùng với một nhà truyền giáo tên là D.C. Chambers. Ông đến tham dự một hội nghị tại một Hội Thánh ở Toronto. Chúa nhật đó, tôi đi nhà thờ cùng chị của mình, và trong khi nhà truyền giáo Chambers đang giảng bài giảng của mình, ông ấy từ bục giảng đi xuống, đặt tay lên vai tôi và bắt đầu cầu nguyện. Ngay sau đó, có một lời mời gọi, vì thế tôi đi lên cùng vài người khác. Điều xảy ra ngay cạnh bục giảng là lạ lùng nhất -  điều này thay đổi cuộc sống của tôi mãi mãi!

Người đàn ông này bắt đầu nói tiên tri về cuộc đời của tôi. Ông ấy đặt tay lên vai tôi và bắt đầu nói tiên tri. “Đây là những lời của Ngài,” “Chúa phán bảo nói với cô rằng Ngài yêu thương cô…Ngài yêu thương cô! Ngài phán rằng sau ngày hôm nay, cô sẽ không bao giờ còn như cũ nữa!” Ông ấy tiếp tục lời tiên tri của mình, nói cho tôi biết về đời sống thời thơ ấu của tôi, điều chỉ  một người họ hàng gần gũi với tôi biết. Tôi nghĩ điều ông ấy đang nói quá tốt, nhưng không hoàn toàn như vậy, vì thế tôi không muốn nghe toàn bộ lời tiên tri đó. Có một thần linh trong tôi nói rằng có thể chị tôi đã nói với ông ấy vài điều về tôi. Đó là lý do tôi không muốn nghe toàn bộ lời tiên tri đó.

Sau đó, ông ấy cuốn hút sự chú ý của tôi, khi ông ấy nói, “Chúa phán, Ngài muốn đưa cô trở lại những ngày đi học của cô -  trưởng Tiểu học, trường Trung học, kiểu người của cô…” Ồ! Điều này lôi cuốn sự chú ý của tôi. (Trong thời gian ở trường Trung học, tôi đã từng cầu nguyện và đọc Kinh Thánh nhiều. Không ai trong số các thành viên của gia đình tôi biết điều này. Trong những ngày đó, tôi thậm chí còn được báp-têm). Ông ấy tiếp tục nói tiên tri, “Ngài phán, hãy nhớ những lời hứa và việc cô đã hứa, khi cô ngồi bên chân bà ấy và đưa ra những lời hứa nguyện.” (Chỗ này ông ấy đề cập đến bà của tôi - tôi đã hứa với bà rằng tôi sẽ ở đó khi Đức Chúa Giê-xu Christ đến để rước Hội Thánh lên). Ông ấy tiếp tục nói tiên tri, “ Chúa yêu thương cô, Ngài yêu cô, Ngài yêu cô. Ngài đặt tay Ngài lên cô. Ngài phán, sau ngày hôm nay, cô sẽ không còn như cũ nữa.” Chúa phán: “Nhiều lời cầu nguyện đã được dâng lên cho con - rất  nhiều lời cầu nguyện!”

Bây giờ tôi biết rằng Chúa phán với ông ấy ngày hôm đó. Tôi lấy làm tiếc là tôi đã không nghe toàn bộ lời tiên tri đó. Ngày hôm đó tôi đã một lần nữa dâng đời sống của mình cho Chúa….Lời tiên tri đó đã diễn ra trong vòng vài ngày, tôi đã quay 1800. 1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:20 nói, “Chớ khinh dể các lời tiên tri.” Do tôi đã không xem thường lời tiên trí, và chú ý đến lời của Đức Chúa Trời, đời sống của tôi không bao giờ như cũ nữa, cả về thân thể và về mặt thuộc linh. Hôm nay, tôi có thể nói với bạn rằng tôi đã bị hư mất khi Đức Chúa Giê-xu đến và tìm thấy tôi. Sách Ma-thi-ơ 18:11 nói, “Con người đã đến cứu kẻ đã mất.”

Ngày nay, tôi thực sự muốn cảm tạ Đức Chúa Trời, vì Ngài đã không bỏ tôi, cho dù tôi đã đi sai lạc. Tôi đã từng giống một con chiên lạc mất, đi lạc khỏi bầy, nhưng Ngài cứ tìm kiếm cho đến khi tìm thấy tôi và đưa tôi trở lại bầy. Sách Ma-thi-ơ 18:12-14 giải thích, “Các ngươi tưởng thế nào? nếu người nào có một trăm con chiên, một con bị lạc mất đi, thì há chẳng để chín mươi chín con lại trên núi, mà đi kiếm con đã lạc mất sao? Quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu người kiếm lại được, thì lấy làm vui mừng về con đó hơn chín mươi chín con không lạc. Cũng thể ấy, Cha các ngươi ở trên trời không muốn cho một đứa nào trong những đứa trẻ nầy phải hư mất.”

Đáng chúc tụng danh thánh của Ngài, Chúa ôi. Cám ơn Ngài, Đức Chúa Giê-xu ôi. Chúc tụng danh thánh của Chúa vì đã nhớ đến con.

Bây giờ Byron, chồng tôi và vị truyền giáo đều kinh ngạc về việc đời sống của tôi được biến đổi nhanh chóng biết bao. Tôi đã thay đổi từ một người không tin kính thành một người được hoàn toàn tập trung đến lĩnh vực thuộc linh. Trước khi tôi được cứu, tôi không thể đọc được Kinh Thánh. Bây giờ, tôi được đầy dẫy lời Chúa và nó như là thức ăn cho tôi. Tôi đã tiến hành kiêng ăn thường xuyên và cầu nguyện nhiều vào buổi sáng. Tôi kiêng ăn vì lý do cụ thể nào vậy? Lúc đó tôi không có ý tưởng nào, chỉ có khao khát nóng cháy đối với việc kiêng ăn và cầu nguyện. Kể cả việc phải cho con nhỏ bú sữa cũng dường như không cản trở được nỗi khát khao đó.

Dầu vậy, khi tôi được cứu, dường như thể có một điều gì đó vẫn thiếu trong đời sống của tôi. Tôi cảm thấy như thể là tôi vẫn không ở chỗ Chúa muốn tôi có mặt. Tôi nói đến điều này với một Cơ Đốc nhân và anh ấy nói rằng hầu hết các Cơ Đốc nhân không ở chỗ họ cần phải ở trong Chúa, vì thế tôi không cần phải lo lắng về điều đó. Tuy nhiên, gợi ý đó không làm tôi thỏa mãn, do vậy, tôi tiếp tục tìm kiếm lời của Đức Chúa Trời để có được câu trả lời. Đức Thánh Linh đã phán với tôi rằng tôi cần phải đọc thư tín của Giăng, để có được sự kết nối với Đức Chúa Trời. Tôi bắt đầu đọc thư đó, khi Byron, chồng tôi nói với tôi về trang Internet, nơi tôi có thể tìm được Kinh Thánh trực tuyến. Tôi ngạc nhiên khi thấy cả phim về sự đóng đinh của Đấng Christ. Bạn biết đấy, tôi đã xem tất cả bộ phim trên mạng. Bộ phim này lấy ra từ cả một chương của sách Lu-ca. Vào phần kết của bộ phim, có lời cầu nguyện của một tội nhân. Sau khi đọc lời cầu nguyện của tội nhân với niềm tin quyết, tôi biết mà không nghi ngờ chút nào rằng tôi đã được cứu. Tôi giơ hai tay lên cao và kêu lớn: “Con đây, Chúa ôi, con tin.” Có một sự vui mừng rất lớn trong lòng tôi -  tôi đã biết rắng điều còn thiếu trong đời sống của tôi là sự vui mừng của sự cứu chuộc.

Ngoài ra, đời sống thuộc linh của tôi đã trở nên có sự cuốn hút hơn. Tôi bắt đầu có những khải tượng từ trên trời, những điều tôi muốn chia sẻ một chút với bạn.  Quan trọng phải chú ý là những khải tượng của tôi không phải là vì những mục đích giải trí, chúng đều có cơ sở thuộc linh. Chúng là những sứ điệp Đức Chúa Giê-xu ban cho tôi để chia sẻ với thế giới này, liên quan đến Sự Đến Lần Thứ Hai của Ngài, Tiệc Cưới và Thiên Đàng, cũng như thực tiễn, Ngài là ai. Gần đây tôi đã viết một cuốn sách có tựa đề, “Sự Đến Lần Thứ Hai của Ngài.” Hầu hết các khải tượng của tôi đều được thấy trong cuốn sách này. Cuốn sách bây giờ ở trong tay của Nhà Xuất Bản. Bạn có thể đọc được nhiều hơn về khải tượng và mục vụ của Marlene tại www.residenceforchrist.org.

[Nguồn: Sưu tầm]

P.S.: *Lời chứng trên cho thấy việc một người (trước giả) sinh ra và lớn lên trong một gia đình Cơ Đốc, đi nhà thờ từ lúc còn nhỏ,…cũng không đảm bảo việc người đó biết Đức Chúa Trời một cách cá nhân, có được sự vui mừng và sự thỏa lòng. Cám ơn Chúa, Ngài đã bày tỏ chính mình Ngài cho trước giả, phán với cô, thay đổi cuộc đời của cô, không chỉ biến cô từ người không tin thành người không chỉ đặt niềm tin và sự trông cậy nơi Ngài, mà còn thành người sốt sắng chia sẻ về tình yêu của Đức Chúa Trời những cách mà Ngài ban cho mình.

*Bạn, người thân và bạn bè của bạn nghĩ sao về ơn này của Đức Chúa Trời dành cho mình?

Đăng ký email để nhận các thông tin mới nhất từ Hội thánh Tin lành Sở Thượng.